Đăng trong Cổ đại, Chủ công, Hỗ sủng thiên công, Đam mỹ

Mộc đào tư quỳnh dao – Ngã Hỉ Hoan Ngật Đường 121.

Nhược cường, chủ công, cổ đại, hỗ sủng thiên công, ngược thân công ngược tâm thụ, mỹ nhân ốm yếu thanh lãnh bạch liên hoa công x bá đạo si tình hay ghen thụ, HE.

Công là con trai cả nhà thượng thư, ốm yếu từ nhỏ cha không thương mẹ không yêu, được thụ là nhiếp chính vương quyền khuynh triều đình hỏi cưới. Sau khi rước được mỹ nhân về nhà là tháng ngày sủng vợ lên trời của thụ. Truyện nhìn chung là ngọt sủng, xen lẫn trong đó là những pha chơi ngu của công để truyện thêm phần drama cho đỡ nhàm chán, ai mê công trẻ trâu thánh mẫu gây họa thụ chạy theo sau hót shit giùm nhưng lại ức chế với người ngu thì yên tâm là tác giả tả phần công chơi ngu nhanh lắm, tui chỉ ấn tượng những màn anh hùng cứu mỹ nhân xuất sắc của thụ thôi. Thực ra bộ này hơi ngắn, nếu phát triển thành truyện trung thiên cũng ổn phết, mà khéo lại thành Nữ hoàng Ai Cập ver nam nam cũng nên, chứ tui thấy công rất có tiềm năng thành thánh mẫu hại nước hại dân giống em Cà rốt đó, có ý tốt nhưng lúc nào cũng thành hại mình hại người, thấy tội không =))))

Lôi duy nhất của bộ này chắc là cảnh H, bình thường thấy tác giả rất bung lụa với những màn chịch chọt khí thế thụ chân giao mông giao liếm cúc công mà hổng hiểu sao bộ này thanh thủy một cách dễ sợ, chắc do không nỡ viết cảnh hấp diêm người tàn tật, công bị liệt chân mọi người ạ 😔

Bình luận về bài viết này