Đăng trong Ngôn tình

Review Thảo thượng sương hoa – Hạnh Dao Vị Vãn

Cổ đại, giang hồ, LÔI, nam tùy hứng ngạo kiều công tử nhà giàu x nữ vạn năng bạn trai lực max, HE :))

Truyện như cái quần què, chả giống tag mẹ gì. Mới vô con nhỏ nữ chính suốt ngày trêu ghẹo gái đã thấy ghét, ghẹo cả nam chính mà nam chính còn đỏ mặt xong kệ nó??? Ủa đm ngạo kiều ở đâu vậy hello??? Xong đến gần nửa truyện rồi tự nhiên con nữ chính ml phát hiện cái mặt nạ trong phòng nó nghi ngay sang nam chính sầm mặt hiện sát ý các thứ với ẻm xong tra hỏi đm thế mà nam chính vẫn ngoan vl éo hó hé gì khi tự nhiên bị con điên nó lên cơn doạ. Đéo hiểu bà tác giả có hiểu ngạo kiều là gì không nữa mà phang tag như đúng rồi. Xong mãi sau con nữ chính mới tỏ tình kiểu tỏ tình khơi khơi nhẹ nhàng vl nam chính lại rơm rớm nước mắt hỏi vô dụng như ẻm nữ chính vẫn chịu hả tự ti mình không bảo vệ được nữ chính các thứ oẹ oẹ 🤮 Ủa rồi tag tùy hứng ngạo kiều bay mẹ đi đâu rồi thế, éo thấy liên quan miếng nào luôn á ẻm ngoan dễ sợ :)))

Và đjt mẹ luôn cái tag vạn năng, lực bạn trai max của con nhỏ nữ chính luôn nhé, phông bạt vl cuối cùng vẫn để nam chính phải đi giải quyết chuyện mấu chốt chết được mấy ngày nó mới tỉnh, vạn năng quá, max quá 😏 Xong viết cái khúc ngược tâm nữ chính cũng éo ra hồn cơ, khúc nam chính quyết tâm đi chết mong nữ chính được tự do thì văn vẻ hay ho lắm mà khúc ngược tâm nhỏ nữ chính đọc giả trân dễ sợ éo thấy miếng xúc động nào.

Tóm lại truyện dở ói, đéo đúng tag, nam có yếu đuối thế nào thì cuối cùng vẫn phải gánh hết cho nữ chính, đọc lướt thôi mà đã giẫm lôi bùm bùm.

Bình luận về bài viết này